My love is vampire

Chương 5: Sự thật đằng sau

Vào buổi đêm với đầy sương mù lạnh lẽo ấy. Halviest và Alysia chạy tới một cách hì hục, con ma cà rồng cười điên đảo tấn công hai người nhanh chóng. Cả hai nhào lộn rồi dùng chân đá hắn ra xa.
Nhưng sau đó, hắn lấy móng tay nhấn vào Alysia làm cho cô ngỡ ngàng. Halviest nhảy tới ôm cô rồi tẩu thoát. Trong lúc tẩu thoát ấy, Alysia mở to đôi mắt tím ra ngạc nhiên khi cảm giác ấy lại giông như người anh của cô đang bế cô, cô gái lúc này nghĩ thầm trong lòng:
"Anh hai..em nhớ anh lắm"
Halviest khi cảm nhận được nỗi nhớ của Alysia trong lúc anh bế cô. Anh nhẹ nhàng hỏi cô rằng:
- Này Alyssa, cô thật sự yêu anh trai lắm sao?
Alysia cảm thấy ấm áp khi được Halviest hỏi, cô nhanh chóng mỉm cười trả lời:
- Đúng vậy, nhưng mà tôi không biết có nên nói chuyện này với anh không nhỉ?
Halviest thấy sợ làm đau bản thân cô nên đã ngượng ngùng trả lời:
- Chắc tôi không cần đâu. À mà nếu được sáng mai đi vòng quanh thị trấn một chút có được không?
Alysia ngạc nhiên khi thấy có chàng trai rủ cô đi. Cô đỏ mặt ngập ngừng nói:
- Nếu anh nói vậy thì thôi cũng được, mai tôi sẽ đi chơi với anh.
Halviest lúc sau thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn cô cùng ánh mắt có chút trìu mến nói:
- Nhưng mà có điều, tối mai tôi có chút việc chung với ngài Willy và Ayame nên là không đi dò thị trấn đêm với cô được. Mong cô thông cảm cho tôi ạ.
Alysia gật đầu đồng ý. Lúc sau, cô chỉ đường cho Halviest đưa về nhà thờ để nghỉ ngơi rồi tiếp tục cho ngày mai.
Sáng hôm sau, Alysia thay đổi qua trang phục chiến đấu lần trước trông có chút gợi cảm. Halviest nhìn thấy thế nhanh chóng ngỡ ngàng hỏi:
- Này Alyssa, tại sao cô lại ăn mặc trang phục này vậy chứ?
Alyia vui vẻ chấp tay trả lời:
- Tôi nghĩ mặc cái bộ nữ tu kia cũng bí quá nên là tôi bỏ nó ra cho thay đổi một chút cũng được mà.
Halviest thấy thế cũng đồng ý cho qua. Ở phía xa, Willy quan sát cuộc trò chuyện giữa Alysia và Halviest, Ayame nhìn anh cười đùa:
- Có vẻ cậu thích thú với Alyssa đi chung với cậu Halviest nhi, Willy?
Willy mắt nhắm, mắt mở với gương mặt có chút ủ rủ:
- Cứ cho là vậy đi. Nhưng tôi muốn gặp con bé Alyssa đó để nói hết tất cả. Vì con bé đó...
Ở phía con phố nhỏ ấy, Alysia nhìn qua chiếc kẹp tóc nhanh chóng háo hức. Cô nắm tay Halviest nói:
- Đúng là chiếc kẹp tóc này xinh quá đi.
Halviest nhìn qua chiếc kẹp của quán. Anh vỗ vai Alysia rồi thở phào mô tả:
- Nhìn chiếc kẹp đấy được đánh bóng trông thật là lấp lánh. Ngoài ra, viên ngọc hoa của chiếc kẹp làm cho nó có điểm nhấn hơn nữa.
Alysia ngạc nhiên khi thấy cách Halviest miêu tả đồ vật giống như cách mà anh trai của cô làm. Alysia mở đôi mắt tím cùng ánh sáng long lanh nghĩ thầm:
"A...anh hai, anh thật sự ở bên cạnh em sao?"
Halviest nhìn cô gái có đôi mắt long lanh giống với anh nhanh chóng chạm vào má của Alysia rồi nhìn chằm chằm hỏi:
- Này Alyssa, tại sao cô lại có đôi mắt như thế kia? Tôi nhớ chỉ có gia tộc Rosaic mới có đôi mắt đó thôi.
Alysia thấy anh ta làm như vậy ngập ngừng trả lời:
- Em có cái này c...chỉ là bẩm sinh thôi Halviest. Anh đừng có đè em như vậy ạ.
Halviest nghe câu nói trông thật sự ngây thơ của cô nàng liền cảm thấy có cái gì đó quen thuộc và nói thầm trong lòng:
"Sao con bé đó lại giống với Alysia thế chứ? Rốt cuộc đó là gì vậy?"
Lúc sau, cả hai lấy lại bình tĩnh bằng cách tát vào mặt nhau hẹ nhàng rồi tiếp tục đi vòng quanh thị trấn.
Trong lúc đó, Alysia có chút ủ rủ nhìn Halviest ngập ngừng:
- H...Halviest, cho tôi xin lỗi vì đã tát anh ạ.
Halviest nghe như vậy cũng có chút áy náy, anh xoa đầu cô gái mỉm cười:
- Không sao. Dù gì tôi thấy cô giống em gái tôi lắm đấy. Cho tôi xin lỗi nếu như tôi...
Alysia xoa má anh ấy rồi nhìn anh một cách trìu mến nói:
- Không sao đâu mà. Với lại tôi thấy anh giống anh trai tôi lắm đấy.
Cả hai người tiếp tục đi chơi vui vẻ cùng nhau giống như một cuộc hẹn hò giữa hai cặp đôi có tình cảm với nhau vậy cho đến lúc hoàng hôn.
Lúc sau, cả hai người chia tay nhau vì công việc. Alysia ở trên tâm thế sẵn sàng mạnh mẽ nói:
- Mình nhất định sẽ bảo vệ thị trấn này cho bằng được.
Trong lúc đó, con ma cà rồng tấn công cô bất ngờ. Alysia nhảy lên cao dùng chân đạp vào đầu nó. Hắn dùng răng nanh tấn công trở lại, Alysia nhanh chóng dùng móng tay báu hắn.
Lúc sau, cô nhanh chóng dùng khả năng ma cà rồng của cô lấy máu quẹt vào mắt để chống đòn tấn công. Đang lúc đó, tên ma cà rồng nỗi điên lên như một con thú rồi nhảy tới vào đè lên người cô gài đau đớn khiến cho máu me loang ra kinh khủng.
Tại trong tòa lâu đài, mọi người bàn bạc việc Willy sẽ gặp Alyssa/Alysia. Halviest nhìn Willy một cách lạnh lùng hỏi:
- Này Willy, ông định gặp con bé mà không ngại sao? Dù gì con bé cứng rắng lắm đấy.
Willy nghe vậy cười trả lời:
- Mày nghĩ gì vậy Halviest, nhìn vậy thôi chứ nó cũng yếu đuối trong lòng khi sử dụng danh tính giả cũng như là cảm giác không còn ai bên cạnh đấy. Hiện tại ta thấy con bé đau đớn nên ngươi nghĩ giờ ngươi ngồi đây thì con bé sẽ...
Halviest ngạc nhiên và trở nên hốt hoảng khi biết được cái tên Alyssa chỉ là cái tên giả. Cậu đặt tay lên ngực rơi lệ hỏi:
- V...vậy ông có biết tên thật của con bé là gì không? Và tại sao ông biết đó là tên giả chứ?
Willy khi nghe Halviest hỏi nhanh chóng giữ im lặng, anh vỗ vai Halviest rồi áp vào tai:
- Hãy nghe cuộc trò chuyện của ta với con be là ngươi sẽ biết thôi...
Halviest toát mồ hôi nhễ nhại rồi lấy tay tát vào mặt Willy. Lúc sau, anh nhanh chóng chạy ra ngoài với gương mặt sợ hãi.
Trong lúc tuyệt vọng, con bé hét lên đau đớn để có ai giúp đỡ khi bị nó cưỡng hiếp kinh khủng thì Halviest ở phía sau dùng súng bắn vào đầu ma cà rồng chạy tới ôm Alysia, anh dần dần rơi lệ gọi cô ấy thật to:
- Alyssa, Alyssa, Alyssa. Cô mau tĩnh lại đi...mau tĩnh lại đi. Cô đừng có làm tôi sợ thế chứ?
Cha xứ cùng lúc đó chạy ra ngoài tìm kiếm Alysia nhanh chóng phát hiện và run rẩy khi con bé bị thương. Halviest thấy ông ấy nhanh chóng cắn răng hỏi:
- Bác ơi, có bệnh viện nào gần nhất cứu cô ấy không? Cháu không muốn cô ấy chết như vậy đâu.
Cha xứ thấy sự xuất hiện của Halviest nhanh chóng đặt tay lên ngục dõng dạc:
- Ta sẽ giúp cháu cho. Con bé sẽ được cứu sớm thôi.
Sau khi đưa về nhà thờ, Halviest lấy dao cắt phần cổ tay đưa máu cho cô gái nhỏ uống với đôi mắt u sầu:
- Alyssa, cho tôi xin lỗi vì đã không cứu được cô.
Cha xứ thấy Halviest quan tâm tới Alysia như vậy nhanh chóng vỗ vai Halviest nhẹ nhàng mỉm cười:
- Vất vả cho cháu rồi nhỉ? Giờ thì cháu cứ nghỉ ngơi nói chuyện với bác có được không?
Halviest khi nghe như vậy biết tâm lý của anh lúc này mong muốn đối diện sự thật. Anh nhanh chóng lạnh lùng trả lời:
- Dạ vâng ạ. Với lại con hi vọng cô ấy sẽ tỉnh lại.
Cha xứ an ủi cho Halviest mỉm cười:
- Không sao đâu mà, con bé sẽ tỉnh lại sớm thôi.
Sau đó, cả hai người ra ngoài ban công ngồi nói chuyện. Cha xứ cố gắng giữ bình tĩnh kể cho Halviest với gương mặt buồn bã:
- Thật ra con bé đó trước đây nhà bị ma cà rồng tấn công. Cha mẹ của con bé thì bị giết một cách tàn nhẫn, đã thế còn bị Willy cho uống máu và ném vào đống đổ nắt khiến cho cơ thể của con bé có nhiều vết xẹo ngay sau lưng. Ngoài ra, con bé còn phải chứng kiến anh trai bị bọn chúng bắt đi làm cho tâm lý của con bé đau đớn hơn nữa. Và từ khi gặp ta thì ta đã thay đổi việc trả thù sang cách luyện tập cho con bé sự yêu thương bất kể đó là gì và nó cũng là động lực cho nó tìm anh trai chứ không phải là sử dụng vũ lực tàn nhẫn như vậy. Dù gì thì tìm kiếm bằng sự yêu thương vẫn tốt hơn nên con bé mới dùng danh tính giả là Alyssa Ruriko để tìm kiếm anh trai đấy.
Halviest cảm nhận được nỗi đau của Alysia nhanh chóng đau đớn khi cảm thấy sự kiện con bé diễn ra lại giống với cảnh anh từng trải qua. Halviest run lẩy bẩy lên rồi rơi lệ đau đớn, Cha xứ xoa đầu an ủi cho Halviest rồi nói một cách dịu dàng:
- Cho ta xin lỗi vì đã làm tổn thương cháu.
Halviest lắc đầu nhẹ nhàng rồi cố gắng mỉm cười:
- Dạ không sao đâu ạ..., cháu sẽ cố gắng tìm em gái của cháu ạ, cám ơn bác đã cho cháu có động lực ạ...
Ở phía trong nhà thờ, Alysia tỉnh giấc rồi bước ra ban công nghe Cha xứ kể quá khứ của cô cho Halviest nghe, cô mỉm cười nhẹ nhàng rồi mở đôi mắt long lanh lên rơi lệ với sự hạnh phúc:
- Anh hai, cám ơn anh đã hiểu êm ạ. Em yêu anh nhiều lắm.
Đến sáng hôm sau, Halviest bước tới đống đổ nát rồi lấy tay chấp thật nhẹ cùng những giọt nước mắt nói:
- Cha ơi, mẹ ơi. Con mong cha mẹ tha thứ cho con, con không muốn bỏ em đi nhưng mà...
Alysia thấy Halviest đứng trước căn nhà đổ nát như vậy nhanh chóng bước tớ vỗ vai anh chàng rồi từ từ cất lời:
- Này Halviest, cám ơn anh vì hồi hôm qua đã quan tâm tới tôi nha.
Halviest đứng lên ngạc nhiên khi thấy Alysia, anh nhanh chóng nắm áo tu nữ của cô rồi cau mày hỏi:
- Alyssa, rốt cuộc tên thật của cô là gì vậy? Tôi không có muốn quá với cô đâu nhưng mà...
Alysia cất đôi mắt long lanh ấy lên mỉm cười một cách trầm ấm rồi xoay một vòng cùng cơn gió thanh thản. Cô vuốt tóc cất lời nhẹ nhàng:
- Tên em chính là Alysia Rosaic. Em rất vui khi được anh hỏi tên thật của em.
Halviest ngạc nhiên khi cô ấy đã nói tên thật. Đôi mắt long lanh của anh hiện ra rồi mỉm cười:
- Alysia, trông nó thật ấm áp quá.
Sau đó, Alysia ôm Halviest nhẹ nhàng cùng với cơn gió nhẹ trong buổi sáng ban mai đẹp trời.

Chương 6: Cuộc gặp mặt với Willy

Vào buổi sáng đẹp trời cùng với những chú chim hót trông thật hạnh phúc. Cha xứ bước tới một cách chậm rãi rồi lấy lá thư kèm tấm bản đồ chỉ dẫn tới ngọn đồi cho Alysia sau đó cất lời:
- Alysia, có người gửi thư cho con này.
Alysia thấy vậy nhanh chóng cầm lá thư rồi đọc và nhìn bản đồ với chỉ dẫn đường đi lên đồi nhanh nhất, trong lá thư đó ghi rằng:
"Kính gửi Alyssa Ruriko, hôm nay ta viết thư cho cô để mời cô qua lâu đài trò chuyện với ta vào ngày mai. Hi vọng cô sẽ không từ chối. Người viết, Willy Labortary."
Alysia ngạc nhiên khi được Willy mời, cô ban đầu có chút hoài nghi về nhưng lúc sau cô thở phào rồi nói với Cha xứ một cách dõng dạc rằng:
- Thôi được, con sẽ gặp Willy. Dù gì đó cũng là nơi anh hai con đang sống nên là con gặp Willy sẽ biết được quá khứ của anh hai con hơn và con muốn hiểu tại sao anh thành như hiện tại ạ.
Cha xứ nhanh chóng vỗ vai Alysia rồi động viên cô với một nụ cười nhẹ nhàng:
- Có vẻ con thật sự muốn đối diện với sự thật rồi nhỉ? Hãy cố gắng lên, con chắc chắn sẽ làm được mà.
Alysia nhìn Cha xứ nhẹ nhàng mỉm cười nháy mắt nói thật nhẹ:
- Dạ, con cám ơn cha nhiều ạ.
Ở phía tòa lâu đài, Willy chuẩn bị sửa soạn bàn ăn kỹ càng để mời Alysia. Willy nhìn nó rồi thở phào nhẹ nhõm:
- Hi vọng là sẽ không có vụ ẩu đả giữa ta và con bé.
Ayame Iris thấy Willy lo lắng như vậy nhanh chóng dựa lưng anh rồi mỉm cười trao cho anh một ly máu:
- Cậu đừng lo điều đó, dù sao tôi sẽ cổ vũ cho cậu mà, Willy.
Willy nhanh chóng say mê với người cô gái áy rồi nắm tay cô ấy áp vào mặt cô với gương mặt ngại ngùng:
- Ngài Ayame. T...thôi được rồi, tôi cám ơn ngài nhiều lắm.
Cả hai bên đều chuẩn bị kỹ càng cho cuộc gặp gỡ quan trọng này.
Vào sáng hôm sau, Alysia bước tới ngọn đồi theo chỉ dẫn. Khi bước tới, một tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ làm cho cô bé thích thú. Lúc sau, cô bước vào nhẹ nhàng với ánh nắng tuyệt dịu. Ở trên cao, Willy pha hai ly rượu vang một cách nhẹ nhàng cùng với những món ăn độc đáo.
Khi Alysia vào được bên trong, Willy nhanh chóng cúi đầu mỉm cười nói:
- Chào mừng Alyssa đã tới lâu đài của ta.
Sau đó, Willy đưa tay cho cô ngồi rồi lúc sau nhìn nhau với ánh mắt lạnh lùng. Willy đặt tay lên bàn hỏi Alysia:
- Có vẻ như cô nhanh đồng ý nhỉ? Tôi tưởng con bướng bỉnh như cô sẽ không bao giờ thèm tới chứ nhỉ?
Alysia vẫn cứng rắn với đôi mắt lạnh lùng. Cô đặt tay lên cằm nói:
- Cứ cho là như vậy đi. Dù gì tôi chỉ đến đây để tìm anh trai của tôi thôi. Tôi hỏi ông luôn là anh trai của tôi ở đâu rồi?
Willy nghe như vậy cũng cười túm tím, hắn đưa tay lên phía mái tóc tím rồi nói:
- Đúng là một cô gái thú vị mà với cô với thằng anh cũng cục xúc nhỉ? Trước khi tôi nói về anh trai của cô thì tôi hỏi cô thử là cô sợ nhất là điều gì nhỉ?
Alysia trở nên run rẩy rồi toát mồ hôi hồi hộp. Sau đó, cô cắn răng sợ hãi trong lòng khi mà nghĩ đến khung cảnh anh trai bỏ rơi cô đi vào phe ma cà rồng. Con bé thở hổn hển khi quá sợ mất đi người yêu quý cuối cùng. Ở bên ngoài, Halviest quan sát cuộc họp đã lo lắng cho hai người vì sợ có sự cố bất ngờ. Cùng lúc đó, Alysia cố gắng lấy lại bình tĩnh nói:
- Tôi sợ nhất là mất đi người tôi yêu và bản thân tôi cũng sợ cô đơn lắm.
Halviest ở bên ngoài nhận ra sự đau đớn của cô bé nhanh chóng rơi lệ đau đớn khi đã bỏ em ấy.
Ở trong phòng họp, Willy cảm nhận được nỗi uất ức khi đã khiến cho Alysia đau đớn. Anh ta cắn răng rơi lệ rồi nói một cách nhẹ nhàng:
- Xem ra cô cũng giống tôi nhỉ? Bản thân tôi từng bị người thân bỏ rơi cũng như là bị bạn cùng lứa bắt nạt với đôi mắt hai màu dị hợm này. Vào một ngày hôm nọ, tôi đứng trước cây cầu gỗ rồi nhảy xuống sông tự sát nhưng được Ayame cứu nên tôi đã...đã chấp nhận thành ma cà rồng để giết loài người để trả thù. Nhưng từ lúc gặp Halviest thì bản thân tôi đã phải kiềm chế sự thù hận mà thôi.
Alysia nghe như vậy cắn răng hơn nữa. Willy nhìn cô ủ rủ hỏi:
- Chắc cô còn đang thù hận với tôi có đúng không?
Alysia nắm tay rồi đập lên bàn tức giận, cô mở đôi mắt long lanh ấy ra nói một câu thật to:
- Tại sao ông lúc đó không cố gắng tự vượt qua mà lại tự sát rồi trả thù người khác như vậy chứ? Nếu như ông tuyệt vọng sao ông không đứng lên đi chứ, dù gì cố gắng vượt qua khiến con người mạnh mẽ hơn mà.
Lúc sau, Willy ngạc nhiên khi nhìn đôi mắt long lanh với hình đồng hồ trắng tuyệt đẹp của cô cùng với lời nói sắt bén hơn hắn nghĩ. Halviest thấy vậy nhanh chóng chạy tới ôm Alysia khóc òa lên:
- Alysia, cho anh xin lỗi em, cho anh xin lỗi em, cho anh xin lỗi em. Chính anh đã lấy tay Ayame rồi dùng răng cắn để cứu em khi gặp nguy hiểm nên anh đã chấp nhận phục vụ cho họ để giúp em sống của một con người hơn là ma cà rồng...Mong em hãy tha lỗi cho anh.
Alysia thấy anh trai ôm cô như vậy nhanh chóng quay lại xoa đầu anh trai mỉm cười nhẹ nhàng:
- Em không trách anh đâu. Thật ra em cũng biết từ lúc đầu gặp anh bên gốc cây rồi nhưng mà em không muốn anh lo lắng nên là em đã quyết định im lặng giúp anh với em có một buổi đi chơi vui vẻ để khiến anh vui thôi mà...
Halviest nghe vậy cảm thấy ấm áp. Willy cảm nhận được tình yêu thật sự là gì, anh ta bước tới chạm vào tóc hai anh em mỉm cười:
- Hai con người cuối cùng trong gia tộc Rosaic làm ta bất ngờ. Đúng là nhờ sự quyết tâm mà hai đứa bây làm ta rơi lệ mất rồi. Cám ơn hai người giúp ta không còn thù hận nữa. Hãy cố gắng lên nha.
Alysia và Halviest mở đôi mắt long lanh nhanh chóng mỉm cười hạnh phúc khi đoàn tụ với ánh mặt trời ấm áp đấy. Alysia nắm tay Halviest rồi nhón chân lên hôn anh trai, cô mỉm cười nhẹ nhàng:
- Anh hai ơi, em nhất định sẽ bảo vệ cho anh mà.
Halviest khi nghe Alysia nói đến việc con bé bảo vệ cho anh, anh sau đó mỉm cười thỏa mãn nói:
- Cám ơn em, anh nhất định sẽ bảo vệ em khi gặp khó khăn mà.
Willy nhìn họ hạnh phúc càng khiến hắn xúc động hơn nữa và mong muốn được yêu thương hơn nữa. Cùng lúc đó, Ayame ở bên ngoài nhìn ba người hạnh phúc, cô mỉm cười thỏa mãn rồi vuốt mái tóc hồng nói:
- Đúng là khó hiểu thật đấy. Nhưng mà có vẻ mấy người chấp nhận đau để người khác hanh phúc nhỉ? Chắc tôi còn lâu mới có đấy Willy ạ. Không biết tôi nên nói như nào nhỉ?
Sau đó, cô nhớ lại lúc khung cảnh chiều ta với những cánh chim én bay xung quanh với ông mặt trời cam ấy rồi nghĩ đến câu nói của Willy rằng:
"Ngài Ayame, tôi không biết nói như nào với ngài nhưng mà tôi mong muốn được ngài thấu hiểu về tình yêu hơn cũng như là...muốn được trả ơn giúp ngài nhiều lắm."
Ayame nhớ lúc cô bảo vệ Willy khỏi cây cầu rồi lo lắng nói:
- Willy, không biết nói như nào với ngươi đây vì trước đây ta cũng từng từ chối ngươi nên là...
Khung cảnh những chú chim én bay trên bầu trời làm không gian nhẹ nhàng hơn nữa với đôi mắt hồng tuyệt đẹp ấy.

Chương 7: Thế nào mới là tình yêu

Vào buổi sáng đẹp trời cùng những chú chim hót tạo nên sự dễ thương ấy. Alysia đứng trước tòa lâu đài đứng chờ sẵn. Halviest bước xuống rồi chạy tới ôm em gái háo hức nói:
- Em tới nhanh vậy luôn ấy.
Alysia nhanh chóng mỉm cười rồi lấy tay mở phần mái che mắt của anh vui vẻ nói:
- Dù gì anh hai rủ em đi thì làm sao mà bỏ được ạ.
Ở trên cao, Ayame nhìn hai đứa nói chuyện vui vẻ với nhau như vậy có chút ngại ngùng khi thấy hai anh em đi chơi trông thật háo hức. Cô nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm nói:
- Không ngờ hai anh em đấy làm ta thích thú thật đấy. Không ta có nên hỏi họ không nhỉ?
Trong lúc hai anh em đi chơi thị trấn vui vẻ, Ayame đi lén phía sau hai người rồi cố gắng từ từ cất lời:
- N...này hai đứa, cho ta hỏi một chút có được không ạ?
Hai anh em Rosaic khi nghe Ayame gọi hai người quay đầu nhanh chóng, Alysia nhẹ nhàng hỏi:
- Cô là Ayame Iris có phải không? Cô gọi chúng tôi có chuyện gì vậy?
Ayame thấy Alysia co chút run rẩy nhẹ chỉ vì tính cách táo bạo của cô ấy. Alysia trở nên ủ rủ khi cảm nhận được cảm xúc của Ayame, Halviest thấy em gái như vậy xoa đầu mỉm cười:
- Em đừng có ủ rủ như vậy mà, có anh ở đây rồi nên là em cứ yên tâm đi.
Alysia có chút cọc lên khi được anh trai xoa đầu, Ayame thấy như thế cũng có chút vui vẻ rồi bước chân tới đặt tay lên ngực dõng dạc nói:
- Thật ra thì tôi muốn nhờ hai đứa một chút có được không ạ?
Alysia và Halviest khi nghe Ayame muốn được giúp đỡ nhanh chóng đồng ý. Alysia nắm tay Ayam nhẹ nhàng rồi nháy mắt lém lỉnh:
- Cô cứ yên tâm đi mà, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ cho cô mà.
Halviest quỳ xuống một cách tôn kính rồi từ từ cất lời:
- Ngài Ayame cứ yên tâm đi. Hai anh em chúng tôi sẽ giúp đỡ ngài khi gặp vấn đề mà.
Alysia nhận ra anh trai tôn trọng Ayame như vậy trong lòng có chút nặng nề. Ayame lúc sau thấy sự đáng yêu của Alysia vui vẻ nói:
- Không sao đâu mà. Tôi thích thú với cô lắm, dù gì tôi nghĩ tôi cũng muốn được cô giúp đỡ mà và hi vọng là cả ba chúng ta sẽ có cuộc trò chuyện tuyệt vời.
Alysia và Halviest nghe như vậy có chút háo hức trong lòng. Sau đó, ba người đi tìm kiếm quán ăn rồi ngồi xuống đối diện nhau. Ayame thở phào lấy một hơi rồi nói:
- Thật ra là lâu lắm rồi nhưng mà Willy có từng thổ lộ tình cảm với câu nói là "Ngài Ayame, tôi không biết nói như nào với ngài nhưng mà tôi mong muốn được ngài thấu hiểu về tình yêu hơn cũng như là...muốn được trả ơn giúp ngài nhiều lắm." và lúc đó tôi cũng ngại ngùng không hiểu tại sao người ấy lại thích tôi trong khi tôi không có tình yêu từ lúc sinh ra cho đến bây giờ nên tôi không biết nên làm như thế nào đây? Vả lại tôi cũng không muốn khó xử đâu ạ.
Halviest thấy như vậy có chút lo lắng rồi lúc sau anh chống tay lên cằm rồi thở phào nói:
- Thật ra nếu ngài không có cảm giác yêu như vậy thì thực chất cũng tùy thôi. Nhưng mà, không phải lúc nào được yêu sẽ khiến người khác hạnh phúc đâu nhưng mà tình yêu vẫn có thể giúp Willy ấm lòng khi đã dành hơn cả trăm năm cuộc đời chỉ để mong muốn thoát khỏi sự cô đơn đấy.
Alysia nắm tay Ayame mỉm cười nhẹ nhàng rồi nháy mắt lém lỉnh nói với một tông giọng trầm ấm:
- Ayame, cô cứ yên tâm đi mà. Dù gì thì Willy cũng là con người mà con người thì cũng muốn có tình yêu như vậy nên sao cô không thử một lần đi vì cô đã sống đến tận 2000 năm cuộc đời mà. Có đúng không, anh trai?
Halviest nhanh chóng mỉm cười đồng ý. Cùng lúc đó Ayame nghĩ lại đến tình yêu cũng có chút áy náy từ lúc thuở sinh ra cho đến giờ vì cô gặp bao nhiêu người cô gặp thì ai cũng đều chết đi, cô mỉm cười trong lòng:
"Không ngờ mình lại có người mong muốn thổ lộ tình cảm như vậy luôn ấy. Nếu như vậy thì sống cả ngàn năm cuộc đời mà có người dám đối diện với mình thì...thì mình cũng vui lắm."
Halviest và Alysia cảm nhận được sự hạnh phúc trong lòng Ayame khiến cho cả hai người ấm lòng. Halviest nắm tay Ayame mỉm cười cùng đôi mắt đỏ long lanh của anh làm cho cô mê hoặc, Ayame liền hỏi:
- Này Halviest, rốt cuộc cậu có làm sao không vậy?
Halviest thở phào mỉm cười nói:
- Thật ra cũng không có gì đâu nhưng mà nêu ngài có chút lo lắng thì cũng đừng nghĩ quá nha.
Alysia nắm tay Ayame mỉm cười nói:
- Cô hãy thử tặng cái gì đó cho Willy đi hoặc cô có thể cố gắng tạo ra thứ gì đó đơn giản thì có khi ông ấy vui mà.
Ayame nhận ra câu nói của Alysia cảm nhận lúc cô từ chối Willy khiến lòng cô có chút đau nhói. Ayame ngẩng đầu lên với đôi mắt hồng đậm rồi mỉm cười nói:
- Cám ơn hai người nha. Tôi nhất định sẽ giúp cho Willy hạnh phúc mà.
Alysia và Halviest lúc này nhẹ nhõm. Sau đó, cả ba người chia tay nhau vui vẻ làm không gian ấm áp hơn. Lúc sau, thằng anh trai xoa đầu Alysia cười:
- Con bé này không làm anh thất vọng đâu. Em dám đối diện với Ayame mà không sợ như thế làm anh hài lòng lắm.
Alysia thở phào nhẹ nhõm rồi nhớ lại lúc anh trai cắn tay Ayame để cứu mình. Cô nằm cạnh Halviest nhanh chóng hỏi:
- Anh hai ơi, em sắp sửa sẽ đi rời khỏi thị trấn nên là không biết anh có thất vọng về về em không?
Halviest nghe em gái nói vậy cũng nhận ra điều mong muốn của cô bé. Lúc sau, anh xoa đầu em gái mỉm cười:
- Không sao đâu mà, anh cũng muốn đi với em và chỉ muốn bảo vệ em thôi.
Alysia cảm nhận được tình cảm của anh trai, cô cảm thấy áy náy khi anh trai muốn đi chung với cô. Alysia lúc đó nhớ bản thân bị cô đơn khi ông có ai nên cô đã ôm anh trai và sợ hãi khi mất anh thêm một lần nữa. Halviest cố gắng kiềm nén nước mắt nói:
- Có anh ở đây rồi mà. Em yên tâm đi, anh sẽ bảo vệ cho em.
Alysia trở nên ấm lòng khi anh trai bảo vệ cho cô khi cô có chuyến đi.
Ở phía Ayame, cô cố gắng gõ cửa nhẹ nhàng gọi Willy. Willy nghe Ayame gọi như vậy có chút cười một hỏi:
- Ngài Ayame, tại sao ngài đến phòng của tôi vậy?
Ayamr nghe Willy hỏi vậy cũng cười nhẹ nói:
- Tôi đến đây cũng muốn nói chuyện này với ngươi một chút có được không?
Ayame sau đó lấy tay đưa chú chim gốm mà Willy thích ngay lúc còn nhỏ rồi đi tới trao cho anh một nụ hôn rồi nói một cách trầm ấm:
- Willy, cho tôi xin lỗi vì đã không phản hồi và không nhận ra tình cảm từ trước đến giờ mà cậu dành cho tôi. Hi vọng cậu sẽ nhận nó mà.
Willy nhìn Ayame nhẹ nhõm, anh cảm nhận được tình yêu thật sự. Anh nhanh chóng bế Ayame trông thật hạnh phúc, cô thấy được tình yêu mong manh ấy đã giúp cô hạnh phúc. Willy nắm tay Ayame khiêu vũ rồi mỉm cười cất lời:
- Ayame, cám ơn ngài đã thông hiểu tình cảm của tôi. Dù đã sống hơn trăm năm thì sự mong muốn tình yêu của tôi với ngài nên là tôi thật sự hạnh phúc lắm. Tôi cũng yêu ngài lắm.
Ayame nhận được nó rồi hạnh phúc khiêu vũ cùng nhau với con gió nhẹ đầy sương mù ấm áp cùng ánh trăng tròn huyền ảo ấy.

Chương 8: Chuyến tàu hành trình

Vào buổi tối đầy ánh trăng nhẹ nhàng cùng với những vì sao lấp lánh trên khung cảnh đen tối của bầu trời làm cho Alysia háo hức cùng với cơn gió mát mẻ lướt qua ánh trăng thanh thản, cô sau đó mỉm cười cất một tông giong cực kỳ nhẹ rằng:
- Còn một ngày nữa thôi là con với anh trai đã đi mất rồi nên là cha nhớ bảo trọng nha.
Cha xứ thấy Alysia vui vẻ như nhanh chóng bước tới xoa đầu cho cô bé. Cùng lúc đó, ông cố gắng kiềm nén lại hai hàng nước mắt rơi trên má rồi cố gắng từ từ cất lời:
- Con đi rồi thì ta cũng buồn lắm nhưng mà sau cùng thì ta với con lại khác nhau một trời một vực vì cuộc đời ta cũng rất ngắn nên không thể ở bên cạnh con nhiều như vậy được với lại sống như một con người trọn vẹn vẫn làm cho trái tim của ta hạnh phúc lắm rồi.
Alysia khi nghe đến chữ con người liền có chút áy náy rồi sau đó là buồn bã vì cô không thể trở thành một con người hoàn hảo, Alysia sau đó cố gắng lau đi nước mắt và lấy lại bình tĩnh ngẩng đầu nói:
- Cha ơi, con xin lỗi vì không thể ở cạnh Cha ở cuối đời được nhưng mà khi được sống với Cha thì con cảm thấy ấm áp như vậy là vui lắm rồi.
Cha xứ nhanh chóng cảm thấy yên tâm của con bé nói như vậy. Lúc sau, ông bước tới ôm con bé với sự những hạt lệ long lanh:
- Con nhớ hãy cố gắng lên nha. Ta nhất định sẽ tạo cho con động lực mà...
Cô bé mắt nhắm, mắt mở cùng với ánh sao trên bầu trời cố gắng mỉm cười:
- Dạ con cám ơn Cha ạ.
Tại khu tòa lâu đài ở trên ngọn đồi cùng với ánh sáng của ánh trăng tròn trên bầu trời tỏa sáng làm không gian trở nên thanh thản hơn. Halviest cùng hai người cấp cao nhâm nhi tách trà một cách trầm ấm. Ayame nhìn Halviest háo hức như vậy nhanh chóng hỏi anh rằng:
- Này Halviest, nhóc đi chung với em gái như thì có sợ gặp khó khăn không đấy?
Halviest lắc đầu nhẹ nhàng cùng với đôi mắt đỏ long lanh tuyệt diệu ấy rồi nháy mắt trả lời vui vẻ:
- Dạ không thưa ngài, dù gì con cũng mong muốn bảo vệ niềm vui cho em ấy thôi ạ. Với lai thì sau mấy năm xa cách như thế thì tôi cũng muốn đi chung với em ấy sẽ giúp em ấy không cô đơn thêm một lần nữa.
Willy nhìn Halviest cũng mỉm cười thỏa mãn trong lòng rồi lấy tay trao cho anh chàng một bông hồng đỏ tươi óng ánh rồi nói:
- Đúng là Halviest mà, dù gì thì mày đi rồi ta cũng buồn lắm đấy vì mày cũng là người cho ta động lực sống sau ngài Ayame nhưng mà em gái cũng là người thân thiết với mày nên là ta cũng không thể trách mày được với lại con bé cũng muốn ở bên cạnh mày nên là ta vẫn sẽ tôn trọng quyết định này của mày.
Halviest nhận bông hoa hồng ấy của Willy làm cho anh nhớ lúc anh trao hoa hồng Alysia lúc gặp ở con hẻm nhỏ, anh nhanh chóng đáp lời bằng cách cười nhẹ:
- Đúng là Willy này, ông làm cho tôi ngại lắm đấy.
Ayame thấy Willy cau mày khi Halviest nói nhẹ với ổng như vậy nhanh chóng cười đùa:
- Hai người này làm tui muốn được chọc lắm luôn ấy.
Willy thấy Ayame muốn được chọc như vậy nhanh chóng nắm tay Ayame cười nham hiểm đáp lại:
- Vậy thì ngài đã từng hành hạ bao nhiêu thuộc hạ trong tòa lâu đài rồi nhỉ?
Ayame cau mày lên khi Willy lấy quá khứ của cô ra chọc ghẹo rồi nói với tông giọng dễ thương:
- Cái tên này, không phải ngươi cũng từng như vậy đó sao?
Cả hai con người dùng răng nanh lẫn móng tay chọc đối phương qua lại. Halviest cùng lúc đó viết thư rồi nhanh chóng đưa cho chú dơi vui vẻ nói:
- Nhờ ngươi gửi thư qua cho Alysia nha.
Ở phía bên nhà thờ, một chú dơi bay tới thả bức thư cho Alysia trong bầu trời đầy sao xinh đẹp, cô bé mỉm cười mở nó ra đọc và trong bức thư ấy ghi rằng:
"Em đã chuẩn bị xong chưa nhỉ? Anh mong chờ chuyến đi ngày mai lắm rồi đấy. Anh hi vọng em sẽ háo hức tới nó mà."
Alysia nhìn thấy chiếc kẹp tóc do anh trai nhờ chú dơi gửi cho cô khiến cho lòng của cô lúc này có chút nương tựa, cô mỉm cười đặt tay lên ngực nói rằng:
- Cái anh hai này, em cám ơn anh nhiều lắm.
Sau đó, cô lấy cây bút viết một cách nắn nót rồi đưa cho chú dơi nhỏ rồi từ từ cất tông giọng trầm ấm:
- Cậu nhớ gửi cho anh trai tớ cẩn thận nha.
Tiếp đó, chú dơi cúi đầu chào tạm biệt Alysia rồi bay về lại tòa lâu đài. Halviest nhìn ra ngoài thấy chú dơi quay về nhanh chóng vẫy tay gọi nó rồi mỉm cười:
- Vất vả cho ngươi rồi đấy.
Sau đó, anh lấy lá thứ từ phía chân của chú dơi rồi mở ra đọc nó, trong đó nó ghi rằng:
"Em cám ơn anh nhiều lắm ạ. Hi vọng hai anh em chúng ta sẽ có chuyến đi trọn vẹn này."
Halviest nhanh chóng thỏa mãn một cách nhẹ nhóm:
- Đúng là em gái của anh mà.
Ở phía đằng xa, Willy và Ayame vẫn chọc nhau không ai nhường ai. Anh chàng tóc xanh lá nhìn họ chọc như vậy cũng cười đùa nói:
- Hai con người này, thương nhau lắm thì cắn nhau đau mà. Giờ tôi đi sửa soạn lại hành lý trước đây còn hai người cứ chọc nhau vui vẻ nha, tạm biệt.
Willy và Ayame vẫn cãi nhau dù Halviest đã bỏ đi. Chú dơi ngồi đấy cười nhẹ khi hai người vẫn chọc ghẹo nhau và không gian ấy đã trở nên hài hòa hơn khi đã có được tình yêu hạnh phúc.
Rồi tiếp đến cả hai anh em đều sửa soạn lại tất cả mọi thứ để chuẩn bị chuyến đi tuyệt đẹp ấy.
Sáng hôm sau, mọi người ai ai cũng tập hợp đông đủ với gương mặt cho chút nhớ nhung kèm với con gió thanh thản tại thị trấn. Cha xứ bước tới vỗ vai cô bé Alysia nhìn con bé trìu mến nói:
- Hãy nhớ cuộc đời con còn dài nên hãy cố gắng trân trọng nó hết mình nha. Hãy bảo trọng đấy.
Alysia nhận thêm được động lực, cô mở đôi mắt long lanh rồi nháy mắt lém lỉnh:
- Dạ con cám ơn Cha ạ. Con nhất định sẽ cố gắng mà.
Ở phía xa, Willy với Ayame cùng nhau trao cho Halviest những cuốn sách. Willy vuốt mái tóc che mắt của Halviest có chút sầu nói:
- Mày cứ cầm lấy đi, dù gì thì mày đi rồi thì ta cũng tiếc lắm nhưng mà thôi kệ dù gì mày tự quyết định của đời của mày mà. Ta cám ơn mày đã ở bên cạnh bọn ta nha.
Halviest rơi lệ tiếc nuối khi nhớ Willy và Ayame, anh không kiếm chế được nước mắt khi rời xa hai người. Alysia chạy tới động viên anh trai:
- Anh hai ơi, anh đừng buồn mà. Em hứa, em sẽ ở bên cạnh anh mà.
Halviest cảm thấy ấm áp hơn khi ở bên cạnh em gái. Anh cố gắng lấy lại bình tĩnh nhanh chóng vuốt tóc em gái:
- Anh cám ơn em nhiều lắm ạ. Đúng rồi, anh không được khóc chứ? Dù gì anh phải cố gắng mạnh mẽ để bảo vệ cho em chứ? Vì anh thật sự yêu em lắm.
Alysia nghe vậy cũng rơi lệ tỏ ra có chút yếu đuối trong lòng. Cô nắm tay anh trai rồi cố gắng mỉm cười:
- Anh hai, em cũng yêu anh lắm. Em sẽ cố gắng sát cánh với anh đi đến nhiều cuộc hành trình mà.
Halviest ôm em gái rồi nhanh chóng nắm tay nhau vẫy tay chào tạm biệt mọi người với không gian đầy ấm cúng kèm với nước mắt trầm ấm ấy. Cuối cùng cả hai người chạy nhanh chóng lên tàu rồi ngồi vào vị trí rồi nhìn mọi người với ánh mắt xao xuyến cùng với những chú chim én nhỏ xinh bay trên bầu trời.
Lúc sau, anh trai trao cho em gái bông hoa hồng đỏ tươi do Willy tặng rồi mỉm cười:
- Em cứ lấy đi. Dù gì thì coi như đây là món quà anh tặng cho em mà.
Alysia thấy nó nhanh chóng đặt lên trước ngực rồi thích thú nằm lên vai anh trai:
- Bông hoa này có màu sắc thật đẹp lắm với lại mùi hương của nó cũng nhẹ nhàng nữa. Em cám ơn anh nhiều lắm.
Chuyến tàu ấy vẫn cứ đi và cuộc hành trình của họ sẽ được bắt đầu với những cuộc sống mới tươi đẹp hơn cùng với sự đổi thay theo từng giai đoạn của con người nhẹ nhàng và hạnh phúc cùng khung cảnh thiên nhiên hình ảnh cực kỳ vĩ đại ấy.